Tạm biệt Gothenburg

Từ mai là mình không còn ở Gothenburg nữa rồi.

Hôm nay, mình dành cả buổi chiều để dọn dẹp tủ bếp, trong phòng, rồi qua nhà bạn ở khu kí túc bên cạnh gửi đồ. Mệt lừ nhìn ra cửa sổ thì thấy trời đã nhá nhem. Đang cuối thu, đợt này Thuỵ Điển lại có bão về nên bầu trời lại càng ủ dột. Hình như trời còn đang mưa nữa.

Hàng ngày, mình đều kết thúc chu trình buổi chiều bằng nửa tiếng tản bộ sau nhà, lang thang quanh những hàng cây rồi đi tới “studio” của mình. Bạn nào xem vlog hẳn sẽ biết tới nơi này. Thường thì nếu trời mưa như hôm nay, mình sẽ chỉ ở nhà.

Nhưng từ mai là mình không còn ở Gothenburg nữa rồi.

Mình mặc đồ ấm, kéo mũ len, xỏ ủng rồi vớ lấy ô. Bấm thang xuống sảnh E, đẩy cánh cửa lối sau toà kí túc, mình ra ngoài.

Mưa lạnh nhưng may quá, gió không quá to.

Cách đây hơn 1 năm, trước khi qua Paris học trao đổi một kỳ Thạc sĩ, mình cũng chia tay Gothenburg bằng một chuyến tản bộ như này. Lần đó mình biết rõ mình sẽ còn quay lại đây để hoàn thành kỳ học cuối. Còn lần này, không biết đến bao giờ mình mới có thể trở lại.

Hơn 2 năm qua, mình luôn coi Gothenburg là “nhà” của mình ở Thuỵ Điển. Đám bạn mình ở đây biết rõ mình luôn khẳng định: “Gothenburg là Top 1 trong lòng chị”. Tụi nó hay hùa nhau: ”Thôi đi, với chị thế nào Paris chả là Top 1”. Mình cười hề hà: “Ừ thì đồng Top 1 nhé”.

Trên máy bay rời Paris, mình khóc quá trời khóc.

Chiều tối hôm nay, khi băng qua con đường quen thuộc phủ đầy lá vàng đỏ ẩm ướt, khung cảnh buồn thê lương làm mình lại dàn dụa, ấm ức: Sao cuộc đời lại khó khăn thế nhỉ. Mình thích ở đây biết bao nhưng lại không thể ở đây mãi. Mình cũng thích ở Paris biết bao nhưng cũng không thể ở Paris mãi. Sao mà mình cứ phải rời những nơi mình thân thuộc và yêu quý cơ chứ.

Ngay khi đó, dưới làn mưa mỏng, bốn chú nai bất ngờ xuất hiện ngay trước mắt mình. Chúng thong thả gặm cỏ rồi cùng ngẩng lên nhìn mình.

Khoảnh khắc ấy, mình nhận ra: Cuộc đời thật kỳ diệu.

Ngắm nhìn cảnh tượng siêu thực đó một lúc, mình bỗng nhẹ nhõm. Mình bước tiếp, trong lòng khoan khoái và háo hức về những trải nghiệm mới đang chờ mình vào ngày mai.

Bạn đang đọc bài viết thứ năm thuộc chuỗi 30 bài viết trong “Thử thách 30 ngày viết Blog”. Trong những ngày tiếp theo, mình sẽ liên tục đăng tải bài viết mới hàng ngày trên blog. Chủ đề sẽ xoay quanh hành trình học, làm, khám phá và phát triển bản thân. Sẽ rất nhiều bài viết trong số đó là những suy nghĩ ngẫu hứng, những bài học mình chiêm nghiệm và cả những câu chuyện xoay quanh cuộc sống hiện tại của mình.

Đọc thêm các bài viết khác:

Ngày 1Hãy cứ so sánh mình với người khác

Ngày 2: “You should be proud of yourself”

Ngày 3: Ba thùng carton IKEA

Ngày 4: Vết sẹo bốn mũi khâu

Ngày 5: Tạm biệt Gothenburg

Ngày 6: Chuyện làm Youtube và tương lai của kênh

Ngày 7: My location: Lund

Ngày 8: Điều gì khiến ước mơ trở thành sự thật

Ngày 9: Những bất công trong cuộc đua săn học bổng

Ngày 10: IKEA of Sweden

Ngày 11: Lười một chút cũng chả sao

Ngày 12: Đi xa hơn với “Những lợi thế bất công”

Ngày 13: Bí mật “ghi điểm” trong mắt bạn bè quốc tế

Ngày 14: Hành trình tìm việc tại Châu Âu

Ngày 15: Muốn đi nhanh và xa thì đi một mình

Ngày 16: Điều tệ nhất có thể xảy ra là gì

Ngày 17: Mừng cho những thành tựu nhỏ bé

Ngày 18: Cứ xong trước đã – Get things done!

Ngày 19: Không tình yêu tuổi 30

Ngày 20: Hiểu chính mình để yêu bản thân đúng cách

Ngày 21: Sự thật hành trình săn học bổng

Ngày 22: Let it be!

Ngày 23: Chấp nhận một cuộc sống không hoàn hảo

Ngày 24: 10 phút thay đổi cuộc đời

Ngày 25: Nói về đi bộ và Yoga

Ngày 26: Săn học bổng không chỉ vì học bổng

Ngày 27: Burn-out

Ngày 28: Can I have it all?

Ngày 29: Be Better Everyday

Ngày 30: Điều gì xảy ra sau “Thử thách 30 ngày viết Blog”

Cùng đi với mình nhé! Hẹn gặp lại bạn vào ngày mai!

Be Better Everyday,

Lana Thuỷ Nguyễn

Bạn muốn chia sẻ bài viết này?
Lana Thuỷ Nguyễn